| ふるさとのふるさとの | |
| 駅に降りたちただひとり | |
| 迎える人もないままに | |
| 静かな町をコツコツと | |
| 歩けば涙あふれでる | |
| 几年前か忘れたが | |
| あの原爆の火の中を | |
| 逃げて走った思い出が | |
| 今さらながらによみがえる | |
| 平和なころには家中で | |
| 游んだ丘もここあたり | |
| みんなの名前呼んでみよう | |
| オーイ オーイ | |
| 伤ついて伤ついて | |
| 别れ别れた亲や子が | |
| 眠ってるのか安らかに | |
| 空を指さす慰霊塔 | |
| 拝めば胸もこみあげる | |
| とうさんかあさんにいさんも | |
| きっとここだろ一绪だろ | |
| 皆さん仆は来ましたよ | |
| こんなに大きくなりました | |
| からだにゃ伤もあるけれど | |
| 心に伤はないはずだ | |
| 空を见上げて胸を张ろう | |
| オーイ オーイ | |
| 泣きながら泣きながら | |
| 饥えてた幼い仆たちの | |
| あの焼け迹ももう今は | |
| きれいな店が并んでる | |
| かわいい子供が游んでる | |
| 悪い生活(くらし)もしてきたが | |
| 今では立派に东京の | |
| 小さいながらも工场で | |
| 明るく働くからだです | |
| この长崎の青い海 | |
| この长崎の青い空が | |
| いつも励ましてくれたんだ | |
| このふるさとのこの大地 | |
| 仆はしっかと踏みしめて | |
| 强くこの世を生きるんだ | |
| オーイ オーイ |
| yi jiang | |
| ying ren | |
| jing ting | |
| bu lei | |
| ji nian qian wang | |
| yuan bao huo zhong | |
| tao zou si chu | |
| jin | |
| ping he jia zhong | |
| you qiu | |
| ming qian hu | |
| shang shang | |
| bie bie qin zi | |
| mian an | |
| kong zhi wei ling ta | |
| bai xiong | |
| yi xu | |
| jie pu lai | |
| da | |
| shang | |
| xin shang | |
| kong jian shang xiong zhang | |
| qi qi | |
| ji you pu | |
| shao ji jin | |
| dian bing | |
| zi gong you | |
| e sheng huo | |
| jin li pai dong jing | |
| xiao gong chang | |
| ming dong | |
| chang qi qing hai | |
| chang qi qing kong | |
| li | |
| da di | |
| pu ta | |
| qiang shi sheng | |
| yì jiàng | |
| yíng rén | |
| jìng tīng | |
| bù lèi | |
| jǐ nián qián wàng | |
| yuán bào huǒ zhōng | |
| táo zǒu sī chū | |
| jīn | |
| píng hé jiā zhōng | |
| yóu qiū | |
| míng qián hū | |
| shāng shāng | |
| bié bié qīn zi | |
| mián ān | |
| kōng zhǐ wèi líng tǎ | |
| bài xiōng | |
| yī xù | |
| jiē pū lái | |
| dà | |
| shāng | |
| xīn shāng | |
| kōng jiàn shàng xiōng zhāng | |
| qì qì | |
| jī yòu pū | |
| shāo jī jīn | |
| diàn bìng | |
| zi gōng yóu | |
| è shēng huó | |
| jīn lì pài dōng jīng | |
| xiǎo gōng chǎng | |
| míng dòng | |
| cháng qí qīng hǎi | |
| cháng qí qīng kōng | |
| lì | |
| dà dì | |
| pū tà | |
| qiáng shì shēng | |